Thuyền Giấy HD
Phim Thuyền Giấy thuộc mô-tip phim tình cảm tâm lý, nói về lòng khao khát được làm giàu với cốt truyệnkhông mới nhưng câu chuyện rời quê lên thành lập nghiệp của bốn người trẻ mở ra nhiều tình huống rất chân thực. Cũng như nhiều người phụ nữ Việt chịu thương chịu khó, Hương Thảo phải làm việc cật lực bằng nghề may vá miệt vườn nuôi con nhỏ và ông nội chồng là ông Tư đàn bầu. Cô không nề hà vất vả, gửi gắm tất cả hy vọng vào người chồng đang học đại học ở thành phố.
Bạn đang xem: Xem phim thuyen giày tap 30 part 2 filetype:xlsx profiles
Phim Thuyền GiấyThế nhưng mọi thứ vỡ tan khi Bình – chồng Thảo không muốn về quê sau khi tốt nghiệp. Khi Thảo đưa con lên Sài Gòn thì chồng cô lại chọn con đường khác để nhanh thăng tiến, bỏ mặc vợ con và cả ông nội nơi quê nhà. Đưa chiếc thuyền giấy mong manh làm hình ảnh chủ đạo, phim muốn đề cập đến hạnh phúc gia đình, tình yêu đôi lứa cũng dễ chìm giống như con thuyền giấy, nếu không biết trân trọng, giữ gìn. Bình, Thắm… đã phải trả giá cho những tham vọng của mình.Phim Thuyền Giấycó nhiều cảnh quay xúc động, đặc biệt là những đoạn có diễn xuất của bé Nhật Thanh trong vai cu Bi. Đây cũng là diễn viên truyền tải cảm xúc đến cho cả đoàn làm phim. Học thoại nhanh, có tinh thần trách nhiệm và diễn tự nhiên, khi cu Bi xuất hiện là các diễn viên người lớn bị cuốn theo nét diễn chân chất của em. Mời các bạn đón xem.Một số hình ảnh trong phim:
Tôi thôi việc ở quán cà phê và nán lại Bangkok thêm một tuần. Một tuần cuối cùng để chờ đợi. Tối thứ tư, tôi đang online gửi CV đến các công ty quảng cáo ở Việt Nam và Singapore thì bỗng góc màn hình nhấp nháy, báo hiệu một email mới. 9:10 tối. Một creative director hẹn tôi phỏng vấn vào thứ sáu. Quảng cáo thật là một ngành bận rộn và không có giờ công sở theo đúng nghĩa giấy tờ. Hai ngày nữa, lại thêm một cơ hội. Tôi bước đến cửa sổ, hướng mắt về phía đường tàu điện trên không. Một chuyến tàu điện phóng vụt qua. Ngay lúc ấy, ý nghĩ “sáng mai mình phải chạy” đến trong đầu tôi.
Xem thêm: Tắt Quảng Cáo Được Cá Nhân Hóa, Cách Chặn Quảng Cáo Youtube Trên Máy Tính
Tôi cảm thấy choáng, nên ngừng chạy, đứng chống tay vào một cột đèn. Hai chân hơi khụy, nửa thân trên chúi về phía trước và miệng hồng hộc thở. Tôi ngờ rằng những mạch máu quanh cổ đang trống rỗng. Cũng tốt. Máu ít lên não chừng nào thì tôi càng bớt nghĩ ngợi chừng ấy. Hôm nay, tốt nhất là tôi đừng nên suy nghĩ, nếu không thì sẽ tự dìm chết mình trong những suy toan, giả sử, lạc quan lộn xộn với bi quan. Hôm nay, tôi chỉ muốn chạy đến kiệt sức. Vì ngày mai là ngày hẹn phỏng vấn. Vì tối qua tôi đã nghĩ thấu đáo và hài lòng trọn vẹn với suy nghĩ ấy, không muốn vẽ thêm ra những viễn tưởng tương lai khác. Tôi đã chắc chắn rằng: Nếu Bangkok không dành cho một cơ hội, tôi sẽ đi. Làm mới mình một chút, rèn dũa mình một chút, tích lũy thêm một chút. Thời gian tíc tắc qua. Nếu phải đi, rồi cũng sẽ có một ngày tôi trở về trong lòng Bangkok và được bận rộn phấn đấu trở thành nhà quảng cáo tài ba.
Tình cảm phải đến từ cả hai phía thì mới gọi là tình yêu. Vậy những cảm xúc rất giống tình yêu, nhưng chỉ đến từ một phía thì gọi là gì? Tôi gặp Nathan hai tháng trước. Anh chuyển đến Hannover từ Texas. Nathan giống một chàng cao bồi với cái môtô thay con ngựa, điếu thuốc ngậm hờ trên môi, nón nỉ và kính chuồn. Anh luôn đem bên người một cuốn sách. Không ở trong lớp thì Nathan đọc sách cạnh cửa sổ, trên ghế đá hay dưới bóng cây. Thỉnh thoảng tôi thấy anh chăm chú hí hoáy vào một cuốn sổ dày, nhìn như tập bút ký của các nhà văn. Điệu Disco Của Trái Tim. Năm … bốn … ba …, “Ciao Bella”, Nathan nhếch mép cười khi sượt ngang qua tôi. Trái tim tôi xoay mấy vòng, nhảy cẫng lên và giậm xuống đánh bịch. Lại xoay vòng, nhảy cẫng, giậm xuống.
Cái áo thun xanh da trời sẽ hợp với cái váy nhung nâu. Hey, cái đầm ngắn màu đỏ đính một đống hạt lấp lánh sau lưng cũng ok. Đầm đỏ, nón đỏ, giày đỏ, túi đỏ. Girl in red.” Nghĩ. Nghĩ. Nghĩ. Cuối cùng, thứ mà tôi cố tập trung để không nghĩ tới cũng chui tọt được vào những tế bào thần kinh của tôi: Nụ cười của Nathan, ngạo nghễ và có một ma lực độc đáo. Trước khi bản thân kịp hoang tưởng thêm về những chuyện ngọt ngào với Nathan, tôi ra khỏi giường. Tôi rất giỏi trong việc nghĩ ra những trò tuyệt diệu và điên cuồng mà các cô gái thích làm với bạn trai mình. Nhưng vấn đề là khi tôi thành nhân vật chính trong suy nghĩ của chính mình, chuyện đó không bao giờ thành sự thật. Tôi không muốn phí thời gian nghĩ lung tung về những chuyện to tát chẳng có cơ thành sự thật. Hôm nay, tôi chỉ mong một điều nhỏ bé và đơn giản: Nhìn thấy Nathan cười và chào tôi buổi sáng. Nhưng … nếu Nathan cười và chào tôi thì đấy 90% là do phép lịch sự xã giao. Nathan cười với tất cả mọi người anh gặp trong trường với đôi mắt ẩn sau cặp kính chuồn đen. Có Chúa mới biết là khi “say hi”, anh có nhìn người đối diện hay không. CHúc các bạn xem phim vui vẻ.