Trên chiếc giường màu đen, chăn gối đã không còn gọn gàng mà bị xô đẩy hết sức bừa bộn, chiếc chăn khổng lồ xụ bị ném không thương tiếc, nằm chỏng chơ dưới sàn nhà bằng gỗ
" Thả lỏng người ra chút nào...hửm? Liên? Em đây là đang muốn siết gãy tôi đấy à? " - giọng nói phái mạnh tính vừa trầm đục vừa sở hữu theo cả sự châm chọc chầm chậm bủa vây lấy tâm trí tôi, bàn tay anh như loài ma quỷ nhẹ nhàng mơn trớn cơ thể tôi, từng nơi anh chạm qua đều nóng ran như bị châm lửa đốt
Căn phòng ngoài tiếng cót két của bốn cái chân giường, tiếng dỗ ngọt sủng nịnh và tiếng la ré thất thanh ra thì không còn bất cứ âm thanh nào khác
" Thiên! Sâ...sâu quá rồi! Á! Mau rút ra! Anh mau rút nó ra ngay!! " - tôi hét toáng lên rồi thở hổn hển, cả cơ thể cong lên như nhỏ tôm luộc dán sát lấy người anh, trên trán đã lấm tấm mồ hôiKhóe mắt tôi ươn ướt, bàn tay túm chặt lấy drap giường tạo nên những nếp nhăn rúm ró thật khó coi
" Liên, chỉ một chút nữa thôi... " - anh cúi xuống nhè nhẹ hôn lên môi tôi như chuồn chuồn điểm nước - " Cái màng sắp...bị anh đâm rách rồi... "
" Mẹ kiếp! Cái ông chú già này a...anh thật quá biến thái rồi! " - tôi thẹn quá hóa giận, dùng tay đập bôm bốp lên vai anh, không ngờ anh lại bỉ ổi mà nói ra điều xấu xa này
Anh không nói thêm lời nào, chỉ chau mày đăm chiêu cúi đầu nhìn xuống, mồ hôi vã ra từ thái dương chảy dài xuống thân thể nơi đang kết nối chặt chẽ của chúng tôiTừ cổ họng anh phát ra tiếng gầm gừ nho nhỏTôi biết anh đang phải kiềm chế và nín nhịn rất nhiều để hạn chế làm đau tôi. Tự dưng ở phần nào đó vào thâm tâm, tôi cảm thấy khá có lỗi vì đã câu dẫn anh và thấy tội nghiệp anh ;;^;; Vì sao ư? Nhìn khuôn mặt thống khổ của ông chú già tía mươi bốn tuổi này cũng đủ biết ^v^
Ngay lúc mà tôi đang mải phân tâm và bỏ ra hẳn nhì phút để mặc niệm hối lỗi thì anh liền duỗi thẳng người, phần hông dẻo dẻo đem vật đàn ông đang cương trướng mạnh mẽ đâm thẳng, xé rách tấm màng chướng ngại vật cuối cùng...xuyên xỏ vào tận sâu trong thành tử cung của tôiMột dòng dịch vào suốt đi kèm với máu đỏ tươi chảy ra ngoài ngay lập tứcThanh âm hoan lạc của Thiên nghe mê ly mà hoảng hốt, phảng phất như từ xa xăm vọng lại, nhưng lời nói lại như bùa mê thuốc lú xung quanh quẩn mãi bên tai mà không chịu tiêu tan, rót thẳng mật ngọt vào vào tâm trí tôi: " Bắc Bảo Liên, chúc mừng em chính thức trở thành đàn bà, em bây giờ đã là của tôi...Là người đàn bà của một mình Nhất Thiên này! "
Tôi nghẹn ngào ngước nhìn người đàn ông đang ở phía trên thân thể mình mà không ngừng nắc hông mạnh mẽ xâm nhập ra ra vào vào, một hồi lâu sau mới nức nở
" Huhu...đau quá...à !" - tôi òa lên khóc nức nở - " bé bà nó! Hạ Nhất Thiên! Anh đúng là đang lừa người!! Huhu...sao anh bảo với tôi là sẽ làm tôi thấy sướn...sướng...cơ mà? "
Hạ Nhất Thiên bỗng bất động, sững người nhìn mèo hoang nhỏ là tôi đây, đang dưới thân mình mà khóc nấc lênCó chút buồn cười và thấy đáng yêu vô cùngNhất thời anh cảm thấy có chút áy náy và bất công với mèo nhỏ là tôi? Cùng lắm việc hắn cao cao tại tại làm được mang đến tôi chỉ có thể là làm đến động tác dịu nhẹ đi rất nhiềuNhưng vẫn không ngừng để cho dương vật đang sưng tấy của mình cuốn lấy hoa huyệt hẹp nhỏ và ẩm ướt của người nhỏ gái