Địa Tạng Vương Bồ Tát là một vị Bồ Tát chuyên cứu giúp độ sinc linc vào Địa ngục và trẻ con yểu tử. Có khi Địa Tạng cũng là tín đồ được coi là chuyên cứu giúp lữ khách phương thơm xa. Đó là vị Bồ Tát duy nhất được diễn đạt với bạch hào (lông white xoáy nằm giữa nhị mắt) trên trán, một trong tía mươi hai tướng mạo xuất sắc của một vị Phật. Địa Tạng tốt chũm Như ý châu với Tích trượng có sáu vòng, biểu thị của sự cứu vãn độ bọn chúng sinc của Bồ Tát vào Lục đạo.
Bạn đang xem: Hình địa tạng vương bồ tát
Tại các nước Đông Á, Địa Tạng được coi là 1 trong các tư vị Đại Bồ Tát (tía vị khác là Quán Thế Âm, Vnạp năng lượng Thù Sư Lợi với Phổ Hiền) chuyên cứu độ những người dân bị sa vào địa ngục. Trú xứ đọng của Bồ Tát là Cửu Hoa Sơn. Tương truyền đi, Địa Tạng sẽ thật sự hiện tại thân tại trên đây vào đời Đường dưới dạng một hoàng tử xđọng Triều Tiên. Sau khi lâm phổ biến, nhục thân
của vị hoàng tử này sẽ không rã rữa với người ta vẫn desgin một ngôi tháp để thờ vị này, một bảo tháp nhưng thời nay vẫn tồn tại.
Trước trên đây vô lượng kiếp, Địa Tạng là 1 Bà-la-môn với đã thệ nguyện trước một vị Phật thời chính là sẽ quyết trung khu tu luyện đạt Phật trái, tuy thế vẫn lắc đầu Phật trái này khi chưa cứu vãn độ tất cả chúng sinch thoát ra khỏi Luân hồi. Trong một tiền kiếp, Bồ Tát là 1 trong những cô nhỏ nhắn tất cả một bà mẹ hay hay liền kề sinc nhằm kiếm sinh sống. Sau Lúc người mẹ khuất, cô nhỏ xíu này ngồi thiền đức mãi cho đến lúc nghe tới một tiếng nói, khuim cô yêu cầu niệm danh đức Phật. Sau đó, cô nhập định, xuống ngay lập tức mang lại cửa ngõ âm phủ. Nơi đây, cô được cho biết thêm rằng, cũng chính vì công trạng tnhân hậu định với niệm Phật nhưng mà cô vẫn cứu giúp bà bầu thoát ra khỏi âm phủ.
Nhờ thần thông, Địa Tạng Bồ Tát rất có thể chuyển đổi thành các dạng nhằm cứu giúp bọn chúng sinc trong lục độ. Trong một buổi lễ trang trọng, thường xuyên là ngày trang bị 100 sau thời điểm chết, các thân nhân thường xuyên thắp hương có tác dụng lễ khẩn khoản Bồ Tát khuyên bảo người chết mang đến cõi Cực lạc của Phật A Di Đà. Sau kia, một Một trong những thân nhân vẫn niệm một câu thần crúc nhằm Call tín đồ chết trlàm việc về nghe chủ yếu pháp. Lễ này được hoàn thành với sự niệm danh Phật A Di Đà với Bồ Tát Địa Tạng một đợt tiếp nhữa.
Xem thêm: Công Việc Của Quản Lý Đơn Hàng Là Gì, Làm Thế Nào Để Quản Lý Đơn Hàng Hiệu Quả
Trong khiếp Địa Tạng Bồ-tát Bổn định Nguyện, đức Phật nói tới bốn tiền thân, với tư đại nguyện của ngài Địa Tạng như sau.
Trong vô lượng kiếp về trước, ngài Địa Tạng là 1 vị Trưởng giả, nhờ phước duyên được chiêm ngưỡng, đhình ảnh lễ cùng được sự chỉ dạy dỗ của đức Phật Sư Tử Phấn Tấn Cụ Túc Vạn Hạnh Nhỏng Lai, vị Trưởng trả này đang phát đại nguyện: “Chúng sinch độ tận, pmùi hương chứng bồ đề. Địa ngục vị ko thệ bất thành Phật.” Từ ni mang lại tận đời vị lai, tôi vày đầy đủ chúng sinc tội khổ trong sáu mặt đường nhưng mà giảng bày những phương tiện tạo cho chúng sinch được giải thoát hết cả, rồi trường đoản cú thân tôi new bệnh thành Phật quả.”
Vào thời thừa khđọng vô số kiếp trước, thunghỉ ngơi đức Phật Giác Hoa Định Tự Tại Vương Nhỏng Lai, chi phí thân của Ngài là 1 người thiếu phụ cái dõi Bà-la-môn có không ít phước đức và oai nghiêm lực; nhưng lại người mẹ của cô hoài nghi vào nhân quả tội phước, chế tác tương đối nhiều ác nghiệp, sau khi chết bị đọa vào âm ti. Là bạn nhỏ chí hiếu, cô hết sức tmùi hương lưu giữ bà mẹ, với sẽ có tác dụng vô lượng điều lành, đem công đức ấy hồi phía đến chị em, cùng cầu nguyện đức Phật tương trợ. Nhờ những công đức chí thành ấy, đức Phật Giác Hoa Định Tự Tại vẫn đến cô biết là bà mẹ của Cô đã có được thoát ra khỏi chình ảnh âm phủ với vãng sanh về cõi ttách. Vô thuộc hí hửng trước tin ấy, cô vẫn đối trước đức Phật Giác Hoa phát nguyện: “Tôi nguyện từ ni nhẫn đến đời vị lai hồ hết chúng sinh phạm phải tội khổ, thì tôi lập ra những phương thơm chước tạo nên bọn chúng đó được giải thoát.”
Trong hằng hà sa số kiếp về trước, thuở đức Phật Nhất Thiết Trí Thành Tựu Nlỗi Lai, ngài Địa Tạng là 1 trong vị vua siêu Từ bi, thương thơm dân nhỏng con … nhưng mà chúng sanh khi ấy sinh sản không hề ít thâm hiểm, vị vua nhân từ này đã phân phát nguyện: “Như tôi chẳng trước độ gần như kẻ tội khổ tạo cho phần lớn đặng an vui triệu chứng trái Bồ Ðề, thời tôi nguyện chưa Chịu đựng thành Phật.”
Vô lượng kiếp về thusinh sống vượt khđọng, thời đức Phật Liên Hoa Mục Như Lai, ngài Địa Tạng là một trong hiếu cô gái tên Quang Mục có không ít phước đức. Nhưng người mẹ của Quang Mục lại là tín đồ khôn xiết ác, chế tác vô số ác nghiệp. Khi mạng thông thường, bà bị đọa vào địa ngục. Quang Mục chế tạo các công đức hồi hướng mang lại chị em, cùng nhờ phước dulặng cúng nhịn nhường một vị A-la-hán, vị Thánh này đã cho thấy rằng, bà mẹ của cô sẽ ra khỏi chình ảnh âm ti sinh vào cõi tín đồ, mà lại vẫn tồn tại Chịu đựng trái báo sinh vào nhà nghèo yếu, hạ một thể, lại bị chết yểu… bởi lòng tmùi hương người mẹ với chúng sanh, Quang Mục đã đối trước đức Phật Liên Hoa Mục Nhỏng Lai phạt nguyện: “Từ ngày nay trở sau đây cho trăm nghìn muôn ức kiếp, Một trong những quả đât làm sao cơ mà các hàng bọn chúng sinch bị tội khổ khu vực âm phủ cùng cha ác đạo, tôi nguyện cứu giúp vớt chúng sinc kia tạo cho toàn bộ các ra khỏi chốn ác đạo: âm ti, súc sinh cùng ngạ quỉ, v.v… Những kẻ mắc phải tội báo như vậy thành Phật cả rồi, vậy sau tôi bắt đầu thành bậc Chánh Giác.”
Ngoài hầu như sự tích vào tởm nêu bên trên lại còn một sự tích Lịch sử Phật giáo Nước Hàn ghi rằng : Ngài Địa Tạng Bồ tát tục danh Kim Kiều Giác, sinh vào vậy kỷ trang bị VII, năm 696 TL, trên nước Tân La, bây giờ là Hán Thành, thuộc Nam Hàn. Ngài vốn là 1 trong Hoàng tử, sinh sống vào lầu son nhung lụa, nghỉ ngơi cung quà điện ngọc, mặc dù thế tính Ngài lại đam mê thanh bạch, không trở nên tác động vị nếp sinh sống vương đưa giàu có đài các, cơ mà chỉ chăm sóc học hỏi và chia sẻ cùng đắm say gọi Thánh hiền lành. Đức tướng tá trang nghiêm, lòng Từ bi thuần phác của Ngài thì rất khó có ai sánh kịp. Vào năm Vĩnh Huy đời Đường Cao Tông, sau thời điểm tìm hiểu thêm không còn Tam giáo, Cửu lưu và Bách gia chư tử thì Ngài bèn buông lời cảm thán: “So với Lục tởm của Nho gia, Đạo thuật của Tiên gia, thì lý Đệ tuyệt nhất Nghĩa đế ở trong phòng Phật là thù chiến thắng hơn hết, khôn cùng phù hợp với chí nguyện của ta.” Sau đó lập chí xuất gia vào thời gian 24 tuổi. Sau Khi xuống tóc, Ngài ưa mang đến vị trí vắng tanh tu tập Tmê man tnhân hậu nhập định, nhân trên đây bèn suy nghĩ tới việc hành cước, tìm một vị trí thanh khô vắng nhằm tĩnh tu. Ngài chuẩn bị thuyền bnai lưng, rước theo một ít hành trang với thực phẩm, đồng thời dắt theo nhỏ Bạch khuyển (chó trắng) tên Thiện nay Thính, đã theo Ngài tự thời gian xuống tóc. Ngài 1 mình từ lái thuyền tách bến Nhân Xulặng (Incheon), trương buồm ra kkhá, tùy thuộc vào hướng gió nhưng đi, sau nhiều ngày lênh đênh trên biển, đến cửa ngõ sông Dương Tử (Trung Hoa). Thuyền bị mắc cạn bên trên kho bãi mèo, Ngài bèn quăng quật thuyền đi bộ lên bờ, tiếp tục cuộc hành trình dài. Sau những ngày long dong, ngài đến chân núi Cửu Tử sinh hoạt thị xã Tkhô hanh Dương, tỉnh An Huy. Thấy cảnh sắc chỗ phía trên hùng vĩ, đánh xuyên ổn tú lệ, ngài bèn đưa ra quyết định ở lại. Ngài đi dọc theo triền núi lên bên trên cao để điều tra khảo sát, phát hiện khoảng tầm thân các ngọn gàng núi là 1 vùng đất cân đối, cảnh trí phải thơ cực kỳ vắng lặng, bèn trèo lên mỏm đá ở kề bên một khe nước suối vào và đàng hoàng từ bỏ tại cùng với năm mon nhưng mà ngồi tĩnh tọa. Một hôm, sẽ thời điểm tĩnh tọa, bổng có một bé rắn rết bé dại mang đến gặm vào đùi, nhưng mà ngài vẫn an nhiên bất động. Giây lát sau, một bạn đàn bà giỏi đẹp mắt trường đoản cú trên vách núi bay xuống, đến mặt cúi lạy, chuyển thuốc đến ngài cùng nói: “Đứa bé nhỏ trong nhà rắn mắt, xúc phạm tôn nhan. Thà hiếp xin tạo một con suối bắt đầu để thường đáp lầm lỗi của cháu nhỏ tuổi.” Nói kết thúc bặt tăm. Chưa đầy một gần cạnh na, vào vách núi phụt ra một mẫu suối cuồn cuộn tan xuống. Từ đó, ngài không thể đề nghị lao nhọc tập đi xa gánh nước về. (Đây là dòng suối Long Nữ Tuyền nức tiếng ngơi nghỉ núi Cửu Hoa). Tương truyền, dưới chân núi tất cả vị Trưởng mang tên Mẫn Công còn gọi là Văn Các lão nhân, là tín đồ ưng ý ba thí cúng nhường clỗi tăng. Ông hay tổ chức cúng nhường trai tăng hàng trăm ngàn vị. Thế mà lại, các lần như thế, gần như thiếu hụt một vị Tăng. Vì vậy, những lần tổ chức ông hầu như từ bỏ thân lên núi mời Ngài. Nếu ko, công đức cúng nhịn nhường không được viên thành. Không bao thọ sau, bởi vì ao ước không ngừng mở rộng đạo ngôi trường nhằm quảng độ chúng sinh, ngài Địa Tạng bèn cho xin Mẫn Công (Văn uống Các lão nhân) cúng dường một mảnh đất nền. Mẫn Công nói: “Tùy ngài mong mỏi bao nhiêu bé xin cúng từng ấy.”
Ngài Địa Tạng nghe ráng, tung tnóng Cà sa lên không. Tấm Cà sa tỏa rộng bao che toàn núi Cửu Hoa. Mẫn Công thấy núm bèn cực kỳ hoan tin vui, lấy toàn cục núi Cửu Hoa cúng nhịn nhường. Mẫn Công gồm một người con trai, yêu thích đức hạnh của ngài, bèn đến xuất gia, hiệu là Đạo Minch. Sau đó, Mẫn Công vì ước ao thuận tiện trong vấn đề nghe pháp, bèn lễ bái Đạo Minch có tác dụng thầy. Việc này đổi thay một giai thoại lừng danh vào chốn Tnhân từ môn. Hiện nay, trong số cvào hùa sống Nước Hàn thờ tượng đức Điạ Tạng, đa phần đều phải sở hữu tượng của phụ thân nhỏ Văn Các lão nhân, Mẫn Công (một bên sư tphải chăng cùng một ông lão) đứng hầu 2 bên. Ngài sẽ lập nguyện to lớn đó, yêu cầu cho hiện nay đã trải qua trăm nghìn muôn ức rất nhiều kiếp, nhưng ngài vẫn còn làm vị Bồ Tát. Vì lòng từ bỏ mẫn xót tmùi hương mà lại cứu vãn vớt, độ thoát tất cả chúng sinc mắc phải tội khổ.
Địa Tạng Vương Bồ Tát được tôn thờ rất chỉnh tề vào các chùa nghỉ ngơi cả nước. Ngài là hiện thân của cứu vớt nàn với cứu khổ cho cái đó sinch sống đia ngục. Trong chánh năng lượng điện các cvào hùa tôn trí thờ Phật Thích Ca (thay mặt đến Trí), Quán Thế Âm Bồ Tát (đại diện mang đến Bi) và Địa Tạng Vương Bồ Tát (tượng trung mang lại Dũng).
Hướng về Khánh đản Đức Bổn Tôn Đại Nguyện Địa Tạng Vương Bồ Tát (30-7 Nhâm Thìn), người nhỏ Phật thể hiện tấm lòng hiếu thảo với ông bà phụ vương mẹ, noi gương Địa Tạng Vương Bồ Tát theo nguyện lực của Ngài: “Chúng sinc độ tận phương chứng Bồ đề. Địa ngục vị ko thệ bất thành Phật” Có nghĩa là: Chúng sinc độ hết rồi, tôi bắt đầu bệnh người tình đề, địa ngục chưa trống không, tôi thề không thành Phật…